Mọi người chơi rồi lục tục rời đi dần, Trì Tuấn ở lại tới cuối cùng. Khi cửa đóng lại, anh ta liền châm một điếu thuốc.
Ở trước mặt người khác thì anh ta còn giữ chút dáng vẻ. Nhưng ở trước mặt Tôn Mạn thì anh ta lại không thèm ngụy trang, cũng không để ý chuyện cô chán ghét mùi thuốc lá.
Sắc mặt anh ta có chút lạnh, nhưng Tôn Mạn vẫn là bộ dạng cười tủm tỉm: “Anh không đi à?”
Trì Tuấn: “Một lát nữa đi.”
Tôn Mạn gật đầu, một mặt ung dung thong thả đi cất bài.
“Này.” Trì Tuấn mất kiên nhẫn mà gọi cô, “Cô cố ý phải không?”
Tôn Mạn: “Cái gì?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT