Vệ Xán lần lượt đặt từng túi lớn túi nhỏ lên trên bàn trà, túi ni lông từ cửa hàng tiện lợi thì đặt ở trên đất.
Những chiếc hộp nhỏ đóng gói chỉnh tề được bày ra, có điểm tâm như hoành thánh và xíu mại, cũng có món súp cùng đồ ăn. Mộc Tiêu có loại ảo giác nhìn thấy Mãn Hán toàn tịch (1).
(1) Mãn Hán toàn tịch: tương truyền là một đại tiệc lớn kết hợp các món ăn đặc sắc của người Mãn và người Hán, được bắt nguồn từ triều đình của nhà Thanh và ban đầu là một bữa tiệc cho sinh nhật 66 tuổi của Hoàng đế Khang Hy.
Cô chưa thích ứng được sự ân cần của Vệ Xán nên vội vàng thuyết phục: “Để chị tự làm.”
Vệ Xán đưa cho cô một đôi đũa và dùng một loại giọng điệu chuyên nghiệp mà nói: "Mấy ngày nay trong cục rất bận, lão đại rất muốn tới gặp chị. Nhưng lại không thể bỏ đi, chị phải thứ lỗi nha.”
Nghe giọng điệu của cô ấy có vẻ là đang đem cô coi thành người của Giang Cận. Mộc Tiêu giải thích: “… Chị và anh ấy không có quan hệ như vậy.”
“Chị chán ghét anh ấy?” Vệ Xán dừng động tác, nhìn thẳng vào cô.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT