Tuy rằng Giang Cận vẫn không có biểu hiện gì, nhưng Mộc Tiêu rõ ràng nghe ra được niềm vui sướng trong mấy từ cuối của anh.
Cô cảm thấy mình nên bắt đầu suy nghĩ nghiêm túc về vấn đề khác. Độ thiện cảm của Giang Cận có phải tăng cao với cô không?
Lần này cô còn không có mở miệng khen Giang tổng nhưng thái độ của anh cũng đã vô cùng dịu dàng.
Cũng có thể là bởi vì nhân viên của anh đụng phải cô?
Đang suy nghĩ lung tung thì bác sĩ đã bắt đầu khám bệnh. Mộc Tiêu chỉ đành cô lên tinh thần mà trả lời bác sĩ, cũng may cô không bị đâm ngã đến chảy máu nội tạng. Mộc Tiêu được dặn dò vài tiếng nghỉ ngơi cho tốt, rồi ra khỏi phòng khám.
“Cảm ơn anh nha, Giang tổng.” Cô rũ mắt, đi theo vài bước phía sau Giang Cận. 
Giọng nói Giang Cận vẫn lạnh lùng như cũ: “Không có gì.” Anh đi được vài bước liền dừng lại. Mộc Tiêu cũng dừng lại theo thì nghe thấy anh nói: “Tôi mới vừa rồi nói là người nhà, chỉ là để thuận tiện thôi.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play