Ngày hôm sau, Đại Bảo cảm thấy lão ba nhà mình đi đường đều mang theo gió.
Nhị Bảo không có nhãn lực thấy ba mình như vậy liền trực tiếp hỏi: “Ba ba, ba đang có chuyện gì vui sao? Nói cho tụi con nghe một chút!”
Lâm Quân Trạch bối rối trước câu hỏi của Nhi Bảo, lảo đảo bước chân. Này, anh phải trả lời như thế nào?
“Đi đi đi, con nít không cần biết nhiều như vậy.” Lâm Quân Trạch thẹn quá thành giận đuổi người.
Đại Bảo ở một bên bĩu môi, xem đi, người lớn chính là như vậy.
Không trả lời được thì luôn nói trẻ con không biết nhiều, bây giờ bọn họ cũng là trẻ con 6 tuổi rồi đó, ba có biết không hả? Lại không giống như Tam Bảo, đứa trẻ con chỉ mới có 3 tuổi.
Lâm Quân Trạch chuẩn bị đồ ăn cho tụi nhỏ trước, buổi sáng khi Cố Tri Ý tỉnh lại, đã đặt sữa bò lên trên bàn, để Lâm Quân Trạch pha cho tụi nhỏ uống vào buổi sáng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT