Lúc mới bôi lên, nó lạnh như băng, sau đó ngửi thấy mùi thơm, thậm chí Tam Bảo còn định cúi gần để ngửi nhưng bị Cố Tri Ý ngăn lại.
“Đừng lại gần, cái này bôi lên sẽ không ngứa, khi mấy đứa chơi đùa nhớ rõ bôi lên nhưng không thể bị người khác biết là thứ gì nhé.”
Ba đứa nhỏ đều gật đầu, tỏ vẻ họ không xa lạ với nhiều thứ trong nhà không được bị người khác nhìn thấy.
Sau đó để cho bọn họ đi chơi, Cố Tri Ý đi chuẩn bị nấu cơm, Lâm Quân Trạch đặt cặp sách xuống, cũng tới giúp Cố Tri Ý.
Hiện tại có sự giúp đỡ của Lâm Quân Trạch, Cố Tri Ý gần như có thể làm chưởng quầy phủi tay.
Không biết nghĩ tới cái gì, Cố Tri Ý đột nhiên cười khẽ ra tiếng.
“Vợ, cười cái gì thế?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play