“Chắc chắn là Tiểu Thảo đúng không? Tiểu Thảo không vì gia đình cô ấy không có điều kiện tốt mà trở nên tự ti, bởi vì cô ấy biết, một ngày nào đó, bản thân cô ấy có thể thay đổi được số mệnh của mình. Mà Tiểu Hoa bởi vì điều kiện gia đình rất tốt, như vậy nếu trong nhà cô ấy xảy ra chuyện bất trắc gì đó thì cô ấy sẽ mất đi hào quang, lúc đó cô ấy có còn là công chúa nhỏ cao cao tại thượng nữa không? Điều mẹ muốn nói với các con chính là, những thứ ngoài thân thể này không quan trọng, chỉ có tri thức mình học được, đồ vật mình nắm trong tay mới thật sự thuộc về chính mình. Người khác sẽ không cướp đi được.”
“Con hiểu rồi. Mẹ, chúng ta không cần ganh đua hay so sánh với người khác đúng không? Chúng ta có thể là Tiểu Thảo nhưng chúng ta vẫn sẽ có rất nhiều bạn bè, chúng ta cũng sẽ không vì bạn bè mặc quần áo không tốt mà xem thường người ta. Nếu có người bởi vì chúng ta mặc quần áo vá mà không chơi với chúng ta thì họ cũng không phải là bạn bè chân chính.” Đại Bảo làm một cái tổng kết.
Cố Tri Ý cho Đại Bảo một ánh mắt tán thưởng.
Nhị Bảo cúi đầu khẽ nói với Cố Tri Ý: “Mẹ, chúng con đã biết sai rồi, về sau có quần áo mới, con nhất định sẽ giữ gìn cho cẩn thận.”
Cố Tri Ý vui vẻ mỉm cười: “Các con đã hiểu thì mẹ rất vui, nhưng mà thứ hai các con vẫn mặc quần áo vá đến trường học, nhìn xem có phải bởi vì mặc quần áo vá mà sẽ có bạn không chịu chơi với các con không. Mẹ tin rằng vẫn sẽ có rất nhiều bạn nhỏ muốn chơi đùa với các con.”
“Ừm, mẹ. Chúng con biết rồi.” Hai đứa bé trịnh trong gật đầu.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play