Cố Tri Ý đặt chiếc quần trong tay xuống, nhìn Nhị Bảo: “Con không muốn mặc quần có miếng vá, vậy vì sao lúc chơi đùa lại không biết giữ gìn?”
Nhị Bảo gãi đầu, ngượng ngùng nói: “Mẹ, không phải con cố ý.”
“Không phải cố ý? Bây giờ con nói không phải cố ý. Lúc chơi đùa sao lại không biết chú ý một chút?”
“Mẹ, lần sau con sẽ chú ý. Nhưng bây giờ con không muốn mặc quần vá nữa.” Nhị Bảo tủi thân nói.
“Vì sao? Là vì cảm thấy quần áo có miếng vá thế này rất mất mặt sao? Cố Tri Ý nhìn chăm chú vào Nhị Bảo, cô dò hỏi. Cô không nghĩ đến một đứa bé còn nhỏ như vậy cũng đã biết ganh đua, so sánh rồi.
Nhị Bảo khẽ gật đầu: “Mẹ, hơi mất mặt. Đến lúc đó, họ sẽ chế giễu nhà chúng ta không mua nổi quần áo.” Nhị Bảo còn chưa ý thức được vấn đề, lại nói một câu như vậy.
Cố Tri Ý nhìn thấy Đại Bảo bên kia vừa mới tắm xong thì vẫy tay gọi cậu bé lại: “Đại Bảo, đến đây! Con đến cho mẹ hỏi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT