Trên đường đi, hai người bắt đầu bàn bạc về cách tìm lại đồng hồ, quan trọng hơn nữa là phải làm hỏng thanh danh của Cố Tri Ý. Cho dù là Trạng Nguyên khoa văn của kỳ thi đại học thì sao chứ??? Để xem đến lúc đó lãnh đạo trường học có dám giữ loại người việc xấu này ở trong trường học nữa không!
Thậm chí Ngô Tố Vi còn tưởng tượng đến ngày mà Cố Tri Ý bị đuổi ra khỏi trường học nữa. Đương nhiên, nếu chỉ có mỗi chuyện này thì chắc chắn là vẫn chưa đủ để khiến Cố Tri Ý bị đuổi học. Ngô Tố Vi bên này lại bắt đầu chuẩn bị làm thêm vài chuyện nữa.
Cố Tri Ý không biết về chuyện này, mà có biết thì cô cũng không thèm quan tâm, chỉ là mấy trò ngu ngốc thôi mà. Thế nhưng lúc này Cố Tri Ý vẫn chưa biết trò hay vẫn còn ở phía sau.
Sau khi học xong vẫn không thấy Ngô Tố Vi trở lại, nhưng Cố Tri Ý cũng không quan tâm lắm, có khi cô ta đang ở bệnh viện làm lại mấy cái răng cửa ấy chứ.
Chờ đến khi học xong hai tiết học, Cố Tri Ý bèn đi theo Hồ Tư Tuệ về nhà. Bây giờ mấy đứa nhỏ có thể tự đi về nhà mà không cần mẹ phải đón, Hồ Tư Tuệ còn nói là người làm mẹ như cô đúng là quá nhẹ nhàng.
Cố Tri Ý bắt đầu nghiêm trang nói hươu nói vượn: “Chuyện này cậu không hiểu được đâu, mình đang rèn luyện năng lực tự gánh vác cho bọn nhỏ đấy!” Dù sao cô cũng có rất nhiều đạo lý, tóm lại là không thể thừa nhận mình lười biếng được!
Hai người vừa mới tới cổng trường thì nhìn thấy một người đàn ông đang đứng chờ ở đó. Người này để đầu đinh, mặc một bộ quân trang màu xanh lục, thoạt nhìn cả người rất có tinh thần. Anh hơi hơi dựa vào vách tường trông có chút lười biếng, nói chung là có một loại khí chất rất phức tạp.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT