Ngô Tố Vi bên này bị đưa tới phòng y tế, bác sĩ nhìn thấy cảnh tượng này thì còn tưởng là có chuyện lớn, dù sao thì trên người bạn học này cũng có không ít máu. Kết quả, sau khi hỏi thì mới biết được chỉ là rụng mất hai cái răng.
Bác sĩ bảo Ngô Tố Vị há mồm để kiểm tra hàm răng, đầu tiên là bôi thuốc cầm máu rồi mới tiếp tục xử lý. Sau khi rửa sạch xong, nhìn thấy hàm răng cửa trống rỗng của Ngô Tố Vi thì.... ngay cả bác sĩ cũng có chút buồn cười. Chẳng qua, bác sĩ vẫn nhớ tới đạo đức nghề nghiệp của mình nên bèn cố gắng nhịn xuống.
Ngô Tố Vi cũng biết dáng vẻ hiện tại của mình không đẹp đẽ chút nào, vội che cái miệng nói chuyện lọt gió của mình lại rồi hỏi: “Bác sĩ ơi. cháu phải làm sao bây giờ a?” Nói xong, cô ta còn mở một bàn tay khác để lộ ra mấy cái răng cửa trong lòng bàn tay.
“Khụ khụ ~” Bác sĩ Trần khụ khụ một chút để nhịn cười rồi mới nói nói: “Ừm, bây giờ cháu chỉ có thể đi tới bệnh viện trám răng thôi, tạm thời phòng y tế trường mình không có cách nào để giúp cháu hết.”
Nghe thấy phải đi tới bệnh viện trám răng, Ngô Tố Vi lại bắt đầu đau lòng cho ví tiền của mình. Vừa nãy toàn bộ lực chú ý của cô ta đều ở trên người Cố Tri Ý, bỗng nhiên cảm thấy dưới chân bị người ta ngáng nên mới ngã ra. Tuy cô ta không biết người ngáng chân mình là ai nhưng tiềm thức lại cảm thấy là Cố Tri Ý, nếu không thì cũng là Hồ Tư Tuệ chơi thân với Cố Tri Ý chơi. Trong lòng cô ta bắt đầu tính toán xem mình nên đòi Cố Tri Ý bồi thường như thế nào.
“Được rồi, nếu không còn việc gì nữa thì cháu có thể đi về lớp.” Bác sĩ Trần trực tiếp đuổi người.
Ngô Tố Vi cũng không ở lại thêm nữa, sau khi cầm lấy mấy cái răng của mình thì đi giày vào rồi ra khỏi phòng y tế, những bạn học đưa cô ta tới phòng y tế lúc nãy đã không thấy bóng dáng đâu nữa.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT