Thứ hai, sau khi Cố Tri Ý đưa mấy đứa nhỏ đi học thì tới trường. Lúc cô vừa mới tới sân trường thì thấy được Hồ Tư Tuệ đang chờ mình, vội tiến lên hỏi: “Tuệ Tuệ, cậu ăn cơm chưa?”
“Ai da, mình kể cậu nghe này, cái cô gái tên Khâu Vân Vân kia bảo là cô ta bị mất một cái đồng hồ ấy, bây giờ chuyện này đã bị náo loạn lớn lên rồi.” Hồ Tư Tuệ trưng ra biểu tình xem kịch vui.
“Ừm, sau đó thì sao?” Cố Tri Ý cảm thấy, nếu chỉ đơn thuần là mất đồ vật thì tìm là được rồi, không cần thiết phải chờ ở đây từ sáng sớm để nói cho cô nghe.
“Không phải là hai người chúng ta dọn ra ngoài ở sao? Sau đó không biết là có ai đó nói cậu chính là người trộm cái đồng hồ kia, chột dạ nên mới không ở trong ký túc xá nữa.
Còn về việc tại sao không đổ lỗi cho Hồ Tư Tuệ, đại khái là vì cảm thấy với thân phận người địa phương thì Hồ Tư Tuệ sẽ không làm chuyện này, vì vậy nên Cố Tri Ý tới từ nông thôn có hiềm nghi rất lớn.
Cố Tri Ý: “.....” Thật đúng là ngồi im trong nhà cũng bị nồi ụp vào đầu mà!
“Đến lúc đó họ tìm mình rồi tính sau, dù sao đi nữa thì mình cũng chưa từng nhìn thấy đồng hồ của cô ấy lần nào.” Cố Tri Ý vừa đi vừa nói chuyện.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play