Mà bên ngoài, Cố Tri Ý vẫn chưa đi xa, cô vẫn còn ở cửa chờ, chỉ nghe thấy có tiếng ghế xe dịch từ bên trong. Không bao lâu sau, cửa vốn dĩ đã được khóa trái thì được mở ra.
Đại Bảo nắm tay Nhi Bảo đứng ở lối ra vào. nhưng cũng không đi ra.
Cố Tri Ý còn có thể làm thế nào chứ? Tự mình bước lên chứ sao!
Nhị Bảo vẫn còn duy trì sự kiêu ngạo của cậu bé, còn khẽ hừ một tiếng, nói: “Bạn nhỏ Cố Tri Ý, mẹ có thể ý thức được sai lầm của mình thì rất tốt. Hi vọng mẹ sẽ không lập lại sai lầm thế này nữa, nếu không con thật sự sẽ không để ý đến mẹ nữa.”
Không phải chứ, suy nghĩ hết nữa ngày cũng chỉ nghĩ ra một chiêu tàn nhẫn thế này thôi sao?
Cố Tri Ý gật đầu rất nghiêm túc nói: “Được rồi. Bạn nhỏ đã biết rồi. Còn Đại Bảo thì sao? Đại Bảo có chịu tha thứ cho me không?”
Đại Bảo đi lên lập tức ôm lấy Cố Tri Ý, nói: “Mẹ, con vốn dĩ không trách mẹ.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play