Cố Tri Ý biết cũng không nên trách chuyện này lên người hai đứa bé. Nhưng vừa rồi nhìn thấy một mình Tam Bảo ở bờ sông và một đẩy kia của Cố Xảo, nếu như cô không kịp thời đuổi đến nơi, vậy hậu quả là gì, cô cũng không dám tưởng tượng nữa.
Cố Tri Ý đang chuẩn bị nguôi giận, lại nghe thấy Nhị Bảo lên án nói: “Thế nhưng, thế nhưng, Tam Bảo không chịu đi, chúng con cũng không có cách. Mẹ cứ nói chúng con phải nhường nhịn em trai, nhưng con vẫn là trẻ con, con cũng có bạn muốn chơi cùng, con không thể mỗi giờ mỗi phút đều nhìn em trai.”
Lúc bắt đầu còn tốt, sau đó càng nói hốc mắt càng đỏ: “Mẹ, sau khi sinh em trai, mẹ đã thiên vị em trai, không còn yêu con và anh trai nữa.” Nói xong thì lau nước mắt nước mũi rồi lập tức chạy về phòng.
Cố Trị Ý: ... Cái này là thế nào vậy?
Cô ngẩng đầu nhìn Lâm Quân Trạch, Lâm Quân Trạch lắc đầu, vẻ mặt của anh cũng rất bất đắc dĩ.
Cố Tri Ý nhìn Đại Bảo còn đứng trước mặt, cô muốn hỏi xem có phải Đại Bảo cũng suy nghĩ như thế không.
Nhưng vừa hỏi, Đại Bảo đã nói: “Mẹ, con đi xem em trai.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play