Cho nên, chờ đến khi Cố Tri Ý đã ngồi trên ghế sau và sắp xếp xong cho hai đứa nhỏ thì Lâm Quân Trạch bắt đầu xuất phát. Đây là lần đầu tiên Cố Tri Ý đi xe đạp kích thích như vậy, vừa phải che chở hai đứa nhỏ vừa phải ổn định người sau mấy lần lúc lắc điển cuồng.
Cũng may là tuy đường khó đi nhưng cả nhà vẫn bình an mà tới thôn họ Cố. Cố Tri Ý xuống xe ngay ở cửa thôn để đi bộ, cô thật sự sợ lắm rồi. Mấy đứa nhỏ vẫn thích ngồi xe đạp cho nên Nhị Bảo vẫn che chở em trai ngồi trên ghế sau, Lâm Quân Trạch chậm rãi đạp xe tới nhà họ Cố. Mấy cha con vừa đi được một lúc thì trùng hợp đụng phải Lưu Ngọc Lan đang đi ra ngoài xem bọn họ tới chưa.
“Ai da. me biết ngay là các con sắp tới mà! Đại Bảo Nhị Bảo có còn nhớ bà không nào?”
Lưu Ngọc Lan nhìn thấy mấy cha con thì hưng phấn tiến lên ôm hai anh em Nhị Bảo và Tam Bảo đang ngồi trên ghế sau xuống dưới.
“Nhớ ạ, cháu chào bà ngoại!” Đại Bảo và Nhị Bảo vui vẻ đáp rồi chào hỏi.
Bây giờ Tam Bảo rất khôn ngoan, biết chào theo các anh trai thì sẽ không sai nên bé cũng ngọt ngào chào: “Cháu chào bà ngoại!”
“Đây là Tam Bảo nhà chúng ta đúng không? Đã lớn như vậy rồi cơ à? Tốt tốt tốt! Nào nào, vào nhà trước đi. À, con bé Tiểu Ý đâu rồi?” Lúc này Lưu Ngọc Lan mới phát hiện ra con gái của mình không ở đây.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play