Mặc kệ người khác, Cố Tri Ý thu dọn lại giường đệm một chút, Lâm Quân Trạch cũng ở bên cạnh hỗ trợ. Đại Bảo lại lần nữa trở về bên cạnh bọn Nhị Bảo, cùng xem phong cảnh ngoài cửa sổ với em trai.
Đây vẫn là lần đầu tiên Tam Bảo xa nhà cho nên tràn ngập tò mò với hết thảy mọi thứ bên ngoài, có chút giống vớmi lần đầu tiên Đại Bảo và Tam Bảo tới bộ đội. Nhìn thấy cái gì cũng phải chỉ cho anh trai hoặc là mẹ xem. Được bọn họ khích lệ lại cười ha hả tiếp trục ngắm phong cảnh bên ngoài.
Bởi vì đang là mùa đông cho nên không mở cửa sổ ra, trên cửa sổ ngưng đong một tầng hơi nước còn có chút sương trắng, chỉ cần ấn bàn tay lên là sẽ in lại dấu tay.
Tam Bảo giống như là tìm được một trò chơi mới mà bắt đầu vẽ lung tung lên khung cửa sổ này để tiêu khiển.
Khung cửa sổ phía sau này ba anh em ghé vào với nhau, đứa nào cũng vẽ “kiệt tác” của mình. Mà bé trai bên kia ăn kẹo xong thì liếc mắt thấy ba anh em đang chơi nên chính mình cũng chen lên.
Nhìn thấy bọn họ chơi nên đi lên đẩy Tam Bảo ra rồi chính mình chen vào chơi.
Kỳ thật cậu ta cũng không cảm thấy chơi cái này có gì vui nhưng mà nhìn thấy người khác chơi nên cậu nhóc bé này cũng có cảm giác bản thân mình cũng muốn chơi. Cho dù mình không chơi thì cậu bé cũng không muốn cho mấy người bọn họ chơi. Cũng không biết đây là cái loại tâm lý gì.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT