Cơm nước xong lúc đi ra khỏi nhà Trần Nguyệt Hương còn cầm một cái túi tới nhét vào trong tay Đại Bảo, nói: “Cầm đi, cũng không phải thứ đắt gì đâu, mấy đứa cầm lấy mà ăn trên đường.”
Nhà Cố Tri Ý cũng chuẩn bị lên xe, nhìn theo cả nhà bọn họ đi khuất thì Trần Nguyệt Hương cũng mới đi về nhà.
Đại Bảo và Nhị Bảo biết phải đi về nên bắt đầu từ đêm qua đã vô cùng hưng phấn. Trên cả quãng đường này tay đều vịn cửa sổ, Tam Bảo cũng học theo hai người anh trai nhìn cảnh sắc tuyết phủ trắng cả thế giới ngoài cửa sổ.
Đại khái cũng bị lây nhiễm tâm trạng của hai anh trai nên cả đoạn đường vô cùng hưng phấn, có việc gì cũng chia sẻ hết với Cố Tri Ý.
Tới ga tàu hỏa rồi thì nhà cô cảm ơn tài xế sau đó cả nhà mang theo hành lý đi vào.
Cố Tri Ý chỉ cầm có một cái bọc nhỏ còn Lâm Quân Trạch vẫn gánh vác phần lớn đồ như cũ. Cố Tri Ý thì phụ trách trông nom mấy cậu nhóc tránh cho bị dòng người làm tách ra.
Lúc này cũng sắp tới tết, tuy nói không khoa trương như lúc Tết nhưng cũng không khá hơn là bao. Vẫn phải trải qua trăm cay ngàn đắng mới tới được chỗ nằm, lần này bởi vì mấy cậu nhóc đã lớn hơn một chút cho nên phải mua ba vé giường nằm.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT