Cậu còn tưởng rằng Lâm Hiểu Lan hổ báo lắm, nhưng bây giờ nhìn thấy sắc mặt đã đỏ bừng, dáng vẻ cô còn rất đáng yêu.
Trước kia sao cậu lại chưa từng phát hiện ra điều này nhỉ?
Lâm Hiểu Lan yên tĩnh hết nửa ngày mới có thể nhờ gió rét xua đi hơi nóng trên mặt cô.
Lâm Hiểu Lan thấy Cương Tử đang nhìn mình, cô nhất thời tức giận quát: “Nhìn cái gì mà nhìn? Còn không nhanh mở cửa. Đông cứng tôi rồi đây này!”
Dường như lúc này mới lại cảm nhận được cái lạnh giá rét thấu xương này.
“Ừ ừ ừ!” Cương Tử trả lời, cậu luống cuống tay chân mở cửa xe, bởi vì xe hơi cao nên Cương Tử phải đỡ tay Lâm Hiếu Lan lên xe.
Thế là giữa hai người lại khó mà tránh khỏi chuyện phải tiếp xúc thân thể một lần nữa. Cả hai đều lúng túng lựa chọn làm lơ việc này.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT