Sáng hôm sau, sau khi ăn cơm trưa xong thì Cương Tử đã xuất phát đi đón người.
Cố Tri Ý ở nhà chờ, đến tối chắc chắn phải sắp xếp xong mọi thứ. Cũng không biết Lâm Hiểu Lan có mang theo đủ quần áo hay không.
Thời tiết bên này khiến Cố Trị Ý người đã từng sống ở phương Nam lúc bắt đầu còn chưa thích ứng ngay được. Mỗi ngày đi ra ngoài, cô phải lén lút dán miếng giữ ấm cho trẻ em kia.
Tay chân đông cứng, nhưng trong phòng thì đúng là tốt hơn rất nhiều.
Cho nên lúc Cương Tử vừa bắt đầu đi thì Cố Tri Ý đã đưa cho cậu cầm theo một cái áo choàng dài mang đến đó.
Trước kia lúc Cương Tử đưa Lâm Quân Trạch trở về nhà dưỡng thương, ngược lại là chưa từng tiếp xúc với Lâm Hiểu Lan. Hai người họ gặp nhau cũng chỉ gật đầu chào hỏi bình thường, chưa nói đến là quen biết.
Trên đoạn đường này, Lâm Hiểu Lan cũng xem như đã ăn không ít khổ, cô còn cảm thấy khi xuống xe lửa nhất định phải phỉ nhổ một tràng với chị dâu nhà mình.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT