Lâm Quân Trạch cũng không chờ đợi gì nữa, anh đi đến, mở cái nắp lên, múc vài muỗng tương cho vào mì, rồi bắt đầu ăn.
Lúc này, thời gian cũng đã đến giữa trưa rồi, mấy đứa bé ăn no thì đều lên giường ngủ.
Cố Tri Ý nghĩ chờ cho đến khi ngủ dây thì ra cửa đi đến những nhà xung quanh chào hỏi, làm quen hàng xóm với nhau.
“Xung quanh chúng ta đều có người chứ? Anh nói sơ lược trước một số với em đi, một hồi ngủ dậy em sang chào hỏi, làm quen.” Cố Tri Ý vừa vỗ nhè nhẹ lên người Tam Bảo, vừa mở miệng nói.
Sau khi Lâm Quân Trạch nuốt mì xuống hết thì mới nói: “Hiện tại, mấy nhà xung quanh nhà chúng ta đều có quan hệ tốt, các chị dâu cũng rất dễ ở chung. Bên phải nhà của chúng ta chính là nhà của đoàn trưởng của anh, vợ của ông ấy tên là Trần Nguyệt Hương, hai người họ sinh ba đứa con, đều ở chỗ này cả, đứa nhỏ nhất của họ cũng không chênh lệch với hai anh em Đại Bảo nhiều lắm. Còn có hai nhà khác là doanh trưởng của doanh khác, theo thứ tự là Trương Uy và Lưu Căn Bảo. Nhưng nhà của doanh trưởng Lưu này, nếu có thể thì bớt tiếp xúc sẽ tốt hơn!”
Lâm Quân Trạch nói sơ lược một lần xong lại bắt đầu hút mì sợi.
Trực giác mách bảo quần chúng thích ăn dưa Cố Trị Ý bên trong chuyện này có dưa, thế là cô lập tức tò mò hỏi: “Vì sao?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT