“Được, được, được! Từ sau khi cậu bị chấn thương rồi quay lại đây còn chưa kịp chúc mừng cậu đâu, phó đoàn của chúng ta!” Trịnh Quang Huy vẫn không quên chế nhạo anh vài câu.
Sau đó lại nói: “Lần này tổ chức sẽ ghi nhớ công lao của cậu, cậu yên tâm đi! Đúng rồi, em dâu và mấy đứa bé cũng đến rồi chứ?”
Dù sao thì Lâm Quân Trạch cũng vừa lên chức nên công lao hiện tại chỉ có thể ghi nhớ trước, chờ cho đến khi ông ấy lại thăng chức nữa thì rất tự nhiên Lâm Quân Trạch sẽ ngồi vào vị trí hiện tại của ông ấy.
“Báo cáo, đều đã đến!” Lâm Quân Trạch không giống như khi ở trước mặt Cố Tri Ý, khi đối diện với cấp trên, anh giống như biến thành bộ mặt lạnh như tiền. Ăn nói nghiêm túc, không cẩu thả.
“Không cần nghiêm túc như vậy, cũng chỉ có hai người chúng ta. Tôi đã nói với chị dâu của cậu, tối nay, cả nhà cậu đến nhà tôi ăn bữa cơm rau dưa. Cũng xem như làm tiệc chào đón mọi người.” Trịnh Quang Huy nhìn thấy thì dữ dằn, nhưng ông ta vẫn là một người rất thích cười.
Còn không phải sao? Nhìn thấy Lâm Quân Trạch nghiêm túc như vậy, ông ấy đã không nhịn được mà cười nhiều hơn.
Ngược lại Lâm Quân Trạch cũng không từ chối. Vì dù sao lúc này, trong nhà cũng không có đồ ăn, đều phải đi mua thêm rất nhiều. Mà lãnh đạo cũng đã mời thì Lâm Quân Trạch vẫn phải đồng ý.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play