Sau khi Lâm Quân Trạch điều chỉnh tư thế ngủ của Tam Bảo một chút mới nói: “Đúng vậy, lần này cháu trở về chuẩn bị đón mấy mẹ con Tiểu Ý đi bộ đội, ngày mai liền đi.”
Lâm Quân Trạch xenm như giải thích nguyên nhân vì sao hôm nay lại bỗng nhiên tới nhà chơi.
“À, như vậy hả, khá tốt, khá tốt, người một nhà đúng là cũng nên ở cùng nhau.” Nói xong lại ra vẻ cảm khái: “Con bé Tiểu Cố này không tồi. Một nhà các cháu tới bên kia thì cố gắng sống thật tốt, có rảnh trở về thì thuận tiên đến thăm ông già này. Chú cũng già rồi, cũng không biết còn có thể nhìn thấy mấy lần nữa.”
Có lẽ những người cao tuổi đều sẽ như vậy, số lần gặp mặt con cháu đều là càng ngày càng ngày giảm bớt.
Trong lòng cũng khó tránh khỏi hơi cảm thấy phiền muộn.
Chu Khang Đức nghiễm nhiên coi Cố Tri Ý như một đứa con gái khác của mình.
Chu Thu Nguyệt vừa đun nước xong, tiến vào lại thấy không khí có chút xấu hổ, vội vàng đứng ra làm bộ ghen nhìn Chu Khang Đức: “Ba à. có phải ba cảm thấy nhìn thấy con mỗi ngày chán rồi không hả? Con thấy ba còn để bụng Tiểu Ý hơn so với con đó?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT