Cho nên hiện tại cho dù cô có thuốc đi chăng nữa, thì cũng không thể cứ chữa khỏi liền cho người ta như vậy được.
Chu Khang Đức chậm rãi cảm thấy trong ngực mình khônng nghẹn tắc như lúc nãy nữa, hô hấp cũng thông thuận hơn nhiều, lúc bấy giờ mới có thời gian rảnh mà nhìn về phía người con gái đã cứu mình.
Đối phương ăn mặc một mcái áo bông không đục lỗ, tóc thắt bím, làn da trắng nõn.
Thoạt nhìn tuổi không lớn, quần áo cũng rất quê mùa, nhưng lại mang đến một loại cảm giác hoàn toàn khác.
Chờ đến lúc thở xong một hơi, Chu Khang Đức liền nghĩ ra cách cảm tạ, ai biết được vị đồng chí này gật gật đầu xong liền muốn rời đi ngay sau đó.
Chu Khang Đức vội vàng gọi Cố Tri Ý lại, thanh âm còn có chút khàn khàn nói; “Vị đồng chí nhỏ này, chờ một chút, còn chưa có hỏi tên của cô kia mà, ngày khác Chu mỗ chắc chắn sẽ tới nhà để cảm tạ.”
Nói xong trong một hơi, còn vỗ vỗ ngực mình vì tim đập hơi nhanh.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT