Trước khi ra khỏi nhà Cố Tri Ý đã chuẩn bị sẵn một cái bao lớn nên cũng không có gì cần mang theo, nhưng mà....
“Anh về nhà thuận tiện mang một lọ tương ớt tới đây đi, em ăn nhạt nhưng anh có thể bỏ thêm chút tương ớt vào.” Cố Tri Ý nói.
Lâm Quân Trạch vừa nghe Cố Tri Ý nói mang tương ớt tới là biết cô muốn nói cái gì, lập tức cười bảo: “Được rồi, anh biết rồi. Em ngoan ngoãn đợi anh nhé.” Nói xong thì sờ sờ đầu Cố Tri Ý rồi ra khỏi cửa.
Vẻ mặt Hứa Cầm đầy hâm mộ nhìn Cố Tri Ý, nói: “Em Cố, người đàn ông nhà em đối xử với em tốt quá.”
Cố Tri Ý cười cười không nói lời nào, rốt cuộc vào thời điểm này nói bất cứ cái gì cũng như đang khoe ra, cô vẫn nên khống chế miệng mình một chút không nên nói bậy là được.
Không bao lâu sau, cửa phòng bị đẩy ra, Cố Tri Ý tưởng Lâm Quân Trạch để quên cái gì không nghĩ tới người mở cửa lại là một người đàn ông xa lạ, chỉ thấy người đàn ông đi tới giường ngủ của Hứa Cầm rồi đứng yên ở trước giường.
Vẻ mặt đầy áy náy nói: “Tiểu Cầm, ngại quá, gần đây trong xưởng thật sự quá bận, hôm nay chúng ta xuất viện luôn đi.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play