Mẹ Lâm nhìn thấy Lâm Quân Trạch thì lập tức hỏi: “Lão tứ, thế nào? Vợ con đã sinh chưa?”
“Vẫn chưa sinh, mẹ, con trở về để trả xe bò, giờ lại vào huyện thành, trước còn phải phiền mẹ chăm sóc cho Đại Bảo và Nhị Bảo.”
Lâm Quân Trạch không khỏi sốt ruột mà nói.
“Được rồi. con đi đi. Mẹ đã nói là không nhanh như vậy, không cần đi bệnh viện sớm thế mà con còn sốt ruột.”
Mẹ Lâm vừa nghe thấy kể Cố Tri Ý còn không có động tĩnh gì lại không khỏi đau lòng số tiền nằm viện lãng phí.
Lâm Quân Trạch cũng không có thời gian đứng chỗi này nghe mẹ anh càu nhàu, mẹ anh chính là điển hình của kiểu người miệng toàn dao găm nhưng lòng lại mềm như đậu hũ, ngoài miệng nói như vậy thì trong lòng cũng thoải mái hơn nhiều.
Sau khi chào mẹ Lâm xong thì Lâm Quân Trạch lại chuẩn bị đi huyện thành. Nửa đường vừa vặn đụng phải Đại Bảo và Nhị Bảo đang chơi ngoài ruộng, hai đứa nhìn thấy cha thì cũng mặc kệ cả người toàn bùn đất lao lên muốn ôm lấy chân Lâm Quân Trạch, bị Lâm Quân Trạch nghiêm mặt ngăn cản.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play