“Vậy ý của ngươi là, ta bảo Phúc Quý đánh chết Vương Ngọc Lan, chính là đối xử tốt với nàng?” Tống Đoàn Viên hỏi ngược lại, “Ngươi có biết Vương Ngọc Lan đã nhảy sông không?”

Vương Lý Thị ngẩn ra, khóe môi run lên, “Ngươi nói gì? Ngươi nói Ngọc Lan……”

“Chính là bởi vì ngươi bịa đặt, nói ta muốn bán nàng cho man di phương bắc, nàng nhất thời luẩn quẩn trong lòng liền nhảy sông! Đúng rồi, chốc nữa lí chính tới, ta còn muốn tố cáo ngươi thêm một tội, mưu tài hại mệnh, muốn trộm vòng tay gia truyền của Tống gia ta còn muốn hại vợ của con trai ta!”

Vương Lý Thị lập tức tê liệt ngã xuống mặt đất, trong miệng lẩm bẩm nói: “Ngọc Lan nhảy sông? Là ngươi bức tử nàng, là ngươi bức tử nàng!”

Tống Đoàn Viên nhìn bộ dáng Vương Lý Thị khàn cả giọng, trong đầu trồi lên sự tình kiếp trước.

Kiếp trước, Vương Lý Thị chính là như vậy chạy tới Tống gia lên án nguyên chủ, lại bị nguyên chủ đánh ra ngoài.

Tống Đoàn Viên thở dài, thấp giọng nói: “Ngọc Lan không chết, đã được người cứu về, nhưng chính là một câu này của ngươi, thiếu chút nữa đã hại chết nàng!”

Vương Lý Thị vừa nghe nói Vương Ngọc Lan không chết, chạy nhanh lau nước mắt: “Ngươi nói Ngọc Lan không chết? Bà tử chết tiệt, sao lại chỉ nói một nửa như vậy?”

Vương Lý Thị mắng xong, vội vàng đứng dậy.

Tống Đoàn Viên cười lạnh một tiếng, Vương Lý Thị này cũng là một cực phẩm, ở trong lòng nàng, Vương Ngọc Lan cũng không có quá quan trọng.

Chốc lát sau, lí chính thật sự tới.

Vương Lý Thị từ rất xa đã nhìn thấy lí chính, chân đều mềm.

“Thông gia, ta thật không thấy vòng tay của ngươi, dù ngươi có báo quan, ta cũng không trả được cho ngươi!” Vương Lý Thị thấp giọng cầu xin, “Mì và thịt kia, ta sẽ nghĩ biện pháp trả lại ngươi là được, còn cả chiếc áo khoác này, ta cũng trả lại ngươi!”

Vương Lý Thị nói xong, liền phải cởi áo khoác.

Tống Đoàn Viên lạnh giọng nói: “Áo khoác ta từ bỏ, bột mì và thịt ta cũng không cần!”

Vương Lý Thị vừa nghe vậy, ánh mắt tối sầm lại, “Thông gia, chúng ta là thân thích, ngươi làm việc không thể tuyệt tình như vậy!”

“Ngươi bịa đặt như vậy, sao ngươi không nghĩ đến hậu quả?” Ánh mắt Tống Đoàn Viên tối sầm lại.

Vương Lý Thị cúi đầu, nàng thật sự không nghĩ một câu có thể bức cho Vương Ngọc Lan đi nhảy sông.

“Vương Lý Thị, ân oán trước kia của chúng ta cũng thôi đi, nhưng ngươi trộm vòng tay gia truyền nhà ta, bức cho vợ của con ta nhảy sông, thiếu chút nữa làm Tống gia chúng ta ly tán, chuyện này ta sẽ không để yên!” Tống Đoàn Viên xem như đã nhìn rõ, Vương Lý Thị này không ăn chút đau khổ là không được.

Vương Lý Thị ngẩng đầu, nhìn thấy lí chính càng đi càng gần, trong lòng nàng run run lên, hỏi: “Ngươi rốt cuộc muốn làm cái gì?”

Tống Đoàn Viên không nói lời nào, thẳng đến khi lí chính đi tới.

Làng trên xóm dưới không có bao nhiêu tú tài, lí chính tự nhiên nhận thức Tống Đoàn Viên, sau khi nghe Tống Đoàn Viên nói xong sự tình, sắc mặt hắn trầm xuống: “Đây đích xác có thể xem như mưu tài hại mệnh!”

Vương Lý Thị vừa nghe thấy ngay cả lí chính cũng nói như vậy, là thật sự sợ hãi, lập tức liền quỳ xuống cho Tống Đoàn Viên: “Thông gia, ta thật sự không lấy vòng tay của nhà ngươi, những lời trước kia, ta chỉ tùy tiện nói……”

Lí chính ngước mắt hỏi Tống Đoàn Viên: “Ngươi thật sự tính toán kiện lên quan trên?”

Tống Đoàn Viên nghĩ nghĩ nói: “Chúng ta rốt cuộc cũng là thông gia, cáo lên nha môn cũng khó coi, vòng tay gia truyền còn chưa tính, nhưng Vương Lý Thị thiếu chút nữa bức tử vợ của con trai ta, món nợ này ta không thể không tính!”

Vương Lý Thị vừa nghe vậy, vội nói: “Ngọc lan là con gái của ta, ta cũng không hy vọng con bé xảy ra chuyện, chuyện này là ta không đúng, là ta đáng chết!”

Vương Lý Thị nói xong, đánh miệng của chính mình.

Tống Đoàn Viên thở dài: “Nếu sau này ngươi lại làm ầm ĩ thì phải làm sao?”

Vương Lý Thị vội nói: “Ngươi nói làm sao thì như vậy!”

 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play