Tống Phúc Truyền gật gật đầu: “Vương gia lấy đồ của chúng ta, đích xác nên đi giáo huấn bọn họ một chút!”
Tống Đoàn Viên lắc đầu, một chút đồ này còn chưa tính là gì, nhưng Vương gia châm ngòi ly gián, làm Tống gia nàng thiếu chút nữa tan, nàng sẽ không bỏ qua.
Vương Ngọc Lan làm ầm ĩ một trận này, thấy người Tống gia đều không trách nàng, Tống Song Hỉ còn nấu nước nóng cho nàng ngâm chân, trong lòng nàng khó chịu, hơn phân nửa đêm mới ngủ.
Bởi vì sự tình Vương Ngọc Lan hôm qua, dược không có làm xong, Tống Đoàn Viên cũng không nóng nảy, lấy cớ đi hái thuốc, mang theo Tống Phúc Truyền đến Vương gia thôn.
Vương gia thôn ở phụ cận có tiếng là thôn nghèo, mà nhà Vương Ngọc Lan lại là nghèo nhất Vương gia thôn, chính là bởi vì Vương Đại Lang đọc sách nhiều năm như vậy, trong nhà đều đã đào rỗng, nhưng ngay cả đồng sinh cũng chưa thi đậu.
Hôm qua Vương Lý Thị từ Tống gia lấy thịt và mì về, sợ Tống Đoàn Viên tới đòi, vào buổi tối đã đem tất cả ra làm vằn thắn, người một nhà ăn no căng, cả đêm không dễ chịu. Buổi sáng hôm sau đang khó chịu, liền thấy Tống Đoàn Viên mang theo con trai út vào cửa.
Vương Lý Thị tuy rằng có chút chột dạ, nhưng ghi hận sự tình nguyên chủ bán cháu gái, thuận tay cầm lấy cái chày cán bánh đi lên trước.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play