Chương 27 (Thượng): Kỳ thực cậu vẫn luôn tinh tế như thế.
Sự an ủi nhẹ nhàng bình thản của Thẩm Quân Ngọc tựa như dòng suối mát, xoa dịu nỗi lo lắng ẩn sâu trong trái tim Văn Túc một cách hết sức tự nhiên.
Văn Túc đang định nói gì đó thì Thẩm Quân Ngọc lại ho khan mấy tiếng.
Sắc mặt Văn Túc chợt biến, theo bản năng đưa tay ra ôm lấy vai Thẩm Quân Ngọc, nhưng Thẩm Quân Ngọc lại lắc đầu, giọng hơi khàn đi: “Không sao, chỉ là ta vừa mới nôn ra máu, cổ họng hơi dinh dính.”
Vừa nói, Thẩm Quân Ngọc lại giơ tay lên đặt lên vai Văn Túc như an ủi: “Văn huynh, cậu đi rót cho ta một tách trà nữa nhé? Được không?”
Ngón tay của Thẩm Quân Ngọc mịn màng mát lạnh, chạm vào như ngọc, cộng thêm giọng nói dịu dàng hiếm khi có chút yếu mềm, khiến Văn Túc không còn đường nào để từ chối.
Hắn chỉ có thể lấy chiếc gối mềm thêu chỉ vàng ở cuối giường lót sau lưng Thẩm Quân Ngọc để y dựa vào, rồi mới đứng dậy đi ra phía trước bình phong rót trà.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT