Cô tên A Tiễu, là một cô gái mồ côi cả cha lẫn mẹ, sống nương nhờ bà nội ở nông thôn. Bà nội là một người mê tín, suốt ngày cúng bái cha mẹ và tổ tiên, với nhiều nghi thức thần bí, làm cô cảm thấy không thoải mái và xa lạ. Cô chán ghét cuộc sống ở nông thôn, bởi lẽ từng sống ở thành phố, trong gia đình giàu có.

Cô có đôi mắt đơn phượng quyến rũ, mỗi khi ánh nhìn lướt qua đều khiến người khác ngạc nhiên. Cô cũng biết rõ điểm mạnh này của bản thân và từng hy vọng nhờ vẻ ngoài đó mà cuộc sống ở nông thôn sẽ dễ dàng hơn. Tuy nhiên, khi cô nhận ra sự ngây thơ của mình thì đã muộn, không có kỹ năng gì đặc biệt, cuộc sống trước mắt cô chỉ còn là những ngày tháng làm ruộng nhàm chán.

Bà nội càng làm cô thêm khổ sở. Như mất trí, bà cứ đêm đêm nằm ngủ ở đại đường, làm bạn với bài vị tổ tiên. Trong nhà đã đến mức nghèo khó không còn gì ăn. Không chịu nổi, cô khuyên bà trở về làm việc, nhưng chỉ nhận lại một câu lạnh lùng: “Đừng tưởng có chút sắc đẹp mà nghĩ không cần làm việc, chọn đi – làm việc hoặc gả cho ông Lý đầu thôn.”

Lý lão nhân là phú hộ trong thôn, vợ đã mất, ông ta thèm khát vẻ đẹp của cô từ lâu. Nghĩ đến ánh mắt hau háu và làn da nhăn nheo của ông ta nhìn cô, cả người cô liền nổi da gà.

Cô bị ép phải xắn tay áo, xắn quần ra đồng. Đang vào mùa thu hoạch lúa mì, cô gắng sức cầm liềm, từng nhát, từng nhát cúi người làm việc. Nhưng vốn là một cô gái quen với cuộc sống thành phố, cô chưa làm được bao lâu, đã cảm thấy đau nhức ở lưng. Giận dữ, cô ném mạnh liềm xuống ruộng, định nằm hẳn xuống mặt đất. Nhưng thói sạch sẽ vốn có vẫn khiến cô vội ngồi thẳng lại. Cô bất mãn, thậm chí quên cả lễ nghi thục nữ, hét to về phía ngọn núi lớn trước mặt.

Sau một hồi lâu, cô bước ra khỏi thôn, trong đầu chỉ có một ý nghĩ: cô không bao giờ muốn quay lại nơi quái quỷ này.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play