Bà ta đứng lên trừng Lục Kiều Kiều: “Rõ ràng là ngươi đánh đập chửi bới mấy đứa nhỏ, ta thấy ngươi không làm mẹ kế được cho nên mới tốt bụng tìm Tiền gia cho ngươi, nếu ngươi ở chỗ này thêm mấy ngày thì chỉ sợ bọn nhỏ sẽ bị ngươi đánh chết mất”

Lục Kiều Kiều nghe vậy thì cười nhạo nói: “Ngươi nói ra lời này không cảm thấy buồn cười sao? Nếu ngày thường ta không đối xử tốt với bọn họ, vậy thì vì sao hôm nay bọn họ lại đứng chắn ở trước người ta? Bọn họ nên cùng ngươi lên án ta mới đúng?”

“Đúng vậy, bọn nhỏ đều không biết nói dối, thấy Béo Nha muốn tự sát, ngươi xem mấy đứa nhỏ bị dọa sợ như thế nào”

“Ta thấy hôm nay chúng ta đừng nghe ai cả, chỉ hỏi mấy đứa nhỏ một câu là ai muốn bán bọn họ”

“Ta thấy được đó, hỏi mấy đứa nhỏ đi...”
Mọi người mồm năm miệng mười nói, sau đó đều nhìn về phía lí chính.

Lí chính thì nhìn về phía Thẩm Úc, lúc trước đứa nhỏ này từng tố cáo Lục Kiều Kiều với mình, như vậy nếu Lục Kiều Kiều có làm sai gì đó thì chắc hẳn cậu sẽ không bao che cho nàng.

“Thẩm Úc, cháu nói cho ông nội lí chính biết…”

Lí chính còn chưa nói hết câu thì Thẩm Úc đã ngẩng mặt nhỏ lên nói tiếp: “Ông nội lí chính, từ ngày mẹ kế của cháu gả đến nhà của cháu, người Lục gia vẫn luôn đến đây cướp đồ vật, mẹ kế của cháu không cho, bọn họ sẽ đánh đập chửi bới mẹ kế, còn đánh ba huynh muội bọn cháu nữa. Sau đó thấy cha cháu bị bệnh thì càng trầm trọng hơn, cướp tất cả đồ vật có thể ăn, có thể sử dụng và bạc của nhà cháu đi, hôm nay mẹ kế của cháu…”

“Thằng nhãi ranh kia, ngươi nói dối…” Nghe được lời này, Lưu thị không quan tâm gì nữa, như phát điên mà nhào lên muốn đánh Thẩm Úc.


Lục Kiều Kiều nhìn không được, ngăn cản Lưu thị, lập tức đánh một cái tát vào miệng bà ta.

Lưu thị có vóc dáng nhỏ bé, bị Lục Kiều Kiều tát một cái ngã xuống đất, sau đó bắt đầu khóc lóc kể lể.

Nhưng chuyện đến bây giờ, còn ai nghe kẻ ác kêu gào nữa?

Lí chính nhìn về phía Thẩm Úc, an ủi xoa đầu cậu, hiền hòa nói: “Đừng sợ, cháu tiếp tục nói đi, có ông ở đây, không ai dám bắt nạt các cháu”

Thẩm Úc cảm ơn gật đầu, ngón tay nhỏ chỉ vào Lưu thị nói: “Hôm nay mẹ kế của cháu tức giận là bởi vì hai người Lưu thị cướp đoạt mấy thứ kia còn chưa đủ, còn muốn bưng canh gà mẹ kế của cháu mới mua về hầm canh bồi bổ cho cha cháu đi”

Lí chính nghe vậy, sắc mặt đen thui.

Các thôn dân nghe xong cũng không chịu nổi, chỉ vào Lục lão thái và Lưu thị mắng chửi.
Lục lão thái và Lưu thị muốn phản bác, nhưng lại không biết phải tìm lý do gì, bèn vỗ đùi há miệng muốn gào lên.

Dường như lí chính đã sớm đoán được ý định của bọn họ, quát:

“Câm miệng, các ngươi còn biết vương pháp nữa hay không? Chuyện xấu như vậy cũng có thể làm ra được, mau chạy về nhà đi, nếu ngày sau lại để ta nhìn thấy các người chạy đến Thẩm gia gây chuyện nữa thì ta sẽ trực tiếp đuổi các ngươi ra khỏi thôn”

Lục lão thái và Lưu thị bị lí chính mắng, lập tức khóc nức nở, gương mặt đỏ bừng muốn chạy đi, lại nghe thấy Lục Kiều Kiều nói: “Khoan đã…”

Mọi người nghe vậy thì đều nhìn về phía Lục Kiều Kiều.

Lục Kiều Kiều lại bước lên, một tay rút cây trâm trên đầu Lưu thị xuống, sau đó nhìn về phía Thẩm Úc: “Bà ta còn lấy đồ vật gì của nhà chúng ta?”
 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play