Chiếc phà đã đợi ở cầu cảng khi bà Chapelwhite dừng xe lại. Linus có thể thấy Merle đi qua đi lại trên boong, ông ta khó chịu khua tay với họ, mặt cau có. “Quả là một ông bạn thiếu kiên nhẫn, phải không?” Linus cảm thán khi cầu hạ xuống từ trên phà.
“Cậu không biết ông ta tệ đến thế nào đâu,” bà Chapelwhite lầm bầm. “Thằng cha cư xử như thể có việc để làm ở đâu đó khác vậy. Cậu Parnassus là người duy nhất trả tiền cho ông ta để dùng cái tàu cũ kỹ ọp ẹp kia, và ông ta biết là vậy. Chúng tôi thậm chí còn chẳng cần dùng phà, nhưng vẫn trả tiền để giữ hòa khí.”
“Làm sao mà bà… Biết gì không? Tôi không muốn biết chuyện ấy.
Vậy, chúng ta đi chứ?”
Bà già thở dài. “Nếu buộc phải vậy.”
“Tôi e rằng ta phải đi thật,” Linus nói vẻ thông thái.
Bà vừa liếc anh vừa vào số xe và chậm rãi đi tới. Anh nghĩ bà sẽ nói gì đó, nhưng bà không mở miệng. Anh tự hỏi liệu mình có đang áp đặt suy nghĩ của mình lên bà không.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play