【Tên đó đương nhiên không thể phát hiện được gì rồi, không chỉ vì vấn đề danh tính mà ngay cả ngoại hình của chúng ta cũng đã được ngụy trang một cách hoàn hảo nhất! Giờ đây có ai nhìn chúng ta mà phát hiện được gì  bất thường đâu?】
【Đúng là nhờ cả vào sự thông minh của tôi đó.】
Thanh Long không muốn bình luận câu cuối cùng này. Đúng là nhờ vào “sự thông minh” của Chu Tước mà lần đầu tiên anh được trải nghiệm rõ ràng một cảm xúc gọi là “xấu hổ.”
Dù biểu cảm trên mặt rất bình thản, nhưng trong lõi trí não của anh  thỉnh thoảng lại bùng lên một đoạn loạn mã cảm xúc ngắn—
“Chậc chậc, hai tên này từ hang hốc nào chui ra thế? Trông người thì nhếch nhác, mặt đầy vết sẹo, nhìn chán đời chưa kìa!”
“Chắc lại là bọn ngốc nghĩ có thể làm sau một đêm bằng cách ra biển săn trùng biển đây mà. Bọn chúng nghĩ bắt trùng biển dễ lắm sao? Nếu dễ thế thì ai cũng thành triệu phú cả rồi, hừ, sống sót quay về đã là ông bà gánh còng lưng rồi.”
“Nhưng nhìn cái xe đẩy của họ có vẻ chở nhiều thứ phết, mà lại bị phủ không nhìn rõ. Biết đâu chừng họ đã bắt được con trùng biển nào đáng giá?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play