Tảo Nhi nhịn không được cong khóe miệng, tảng đá nặng nề trong lòng nháy mắt rơi xuống đất, quay đầu thấp giọng rỉ tai với Thiết Trụ: “Cha ngươi và Đại Ngưu có lẽ là không sao đâu, người này có thể tin được, buổi tối chúng ta sẽ đi theo hắn vào thành!”
Sau đó lại quay đầu nói với Thạch thúc: “Đa tạ ngươi đã chịu giúp chúng ta chuyển lời, đêm nay chúng ta muốn vào thành, tiền này tính như thế nào?” Thái độ cũng bắt đầu trở nên thân thiện hơn.
Thạch thúc mỉm cười xua tay: “Trước tiên đừng lo lắng, nói không chừng các ngươi không cần vào thành đâu, cứ chờ tin tức của ta là được.”
Lúc hắn vừa truyền lời cũng nhận được lời nhắn mới, nghe ý tứ trong đó thì không chừng đêm nay có thể cứu được người ra.
Đến lúc đó người ở bên trong cứ trực tiếp đi ra là được, cũng không cần lại đem hai người này dẫn vào.
Nhưng vì để phòng, hắn cũng không tiết lộ hết mọi chuyện.
Tảo Nhi nghe xong cũng hiểu ý Thạch thúc, trong lòng vui vẻ, vội vàng nói hai tiếng cảm ơn rồi dẫn Thiết Trụ qua một bên chờ đợi.
Trong huyện thành.
Hai người Đại Ngưu nghe được tin tức Thiết Trụ tới, mới giật mình phát hiện ra đã qua hai ngày rồi.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play