Trước buổi trưa ngày hôm sau, đám Đại Ngưu mang theo Tống Hàm Thanh thuận lợi trở về trong núi.
Mấy người Tảo Nhi ra ngoài tìm đồ còn chưa trở về. Mấy người Hà Hoa đều ở đây, ai nấy cũng đều kinh ngạc khi thấy bọn họ mang người về nhanh như vậy.
Nhưng nhìn sắc mặt của mọi người mỏi mệt nên cũng không hỏi kỹ, chỉ sắp xếp cho bọn họ ăn mấy miếng đơn giản rồi đi nghỉ ngơi.
Tống Hàm Thanh mượn chậu gỗ, hỏi chỗ múc nước, đi ra ngoài một chuyến, khi trở về gương mặt lem luốc kia đã được rửa sạch sẽ.
Lý Phát Tông và Đại Ngưu đã tò mò về tướng mạo của hắn đã lâu, rốt cuộc cũng có cơ hội nhìn kỹ hơn, âm thầm đánh giá vài lần, mặt trắng không râu, mắt phượng môi son, quả nhiên rất tuấn tú như lời đồn.
Chờ Tống Hàm Thanh dọn dẹp xong, Đại Ngưu liền mời hắn tới ở cùng một sơn động với người nhà mình, để hắn ngủ ở phía trong cùng.
Tống Hàm Thanh không hề có ý kiến gì khác, đi đến chỗ sâu trong sơn động dỡ cuộn chăn của mình xuống, trải xuống đất rồi nhanh chóng nằm xuống. Không hề chọn chỗ, cũng không hề nói một lời phàn nàn gì, khiến Đại Ngưu phải nhìn với cặp mắt khác xưa.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT