Đào Thiên Hạc sợ hãi, sững sờ, sau đó là che miệng ngã lăn ra ghế sô pha mà cười, giờ cô cũng phát hiện ra, đối diện với ba tên này, thật là không thể chấp người ta được.
Thấy Đào Thiên Hạc cười rồi Lôi Đại Bằng liền biết chuyện qua rồi, cười khì khì bợp Thịt Trắng một cái:" Bảo cậu là lợn cậu còn dám cãi, chị Đào cười xinh đẹp thế kia mà cậu dám gọi là gì, cái mồi thối này về phải lấy nước súc miệng."
"Đúng, đúng ... Chị Đào vừa rồi cười một cái là ba chúng tôi ngã rạp hết, chỉ cười một cái khuynh đảo toàn thể thành quản, gọi là nhất tiếu khuynh thành." Lật Tiểu Lực ra sức nịnh nọt.
Bạch Thự Quang cũng định nói thì bị Đào Thiên Hạc cười đứt hơi cắt lời:" Khoan ... Khoan ... Tôi hỏi đã."
"Chị hỏi đi, hỏi gì đáp nấy." Lôi Đại Bằng gật cái rụp.
"Tôi hỏi này, có phải là Ninh Giai hứa hẹn cái gì không, sao ba vị anh hùng khom lưng thế n ày?" Đào Thiên Hạc giọng chế giễu, giờ cô chẳng thấy tức nữa rồi, chỉ thấy buồn cười.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT