Biến cố xảy ra quá nhanh, chưa ai kịp gọi cảnh sát mà cũng không ai muốn gọi, người mời tham gia Lễ hội món ngon thịt lừa này có thân phận nhất, đa phần là dân kinh doanh, bọn họ kỵ nhất là gọi cảnh sát, giờ gọi cảnh sát, lát ông chủ Đào biết, người ta chẳng cám ơn mà còn thù anh.
Đây là lời đe dọa rất ngu ngốc.
Đơn Dũng cười nhạt:" Cô là Đào Thiên Hạc chứ gì, tôi kiến nghị cô đừng gọi cảnh sát, nếu không nhiều thực khách thế này bẽ mặt lắm, ảnh hưởng tới chuyện làm ăn, gọi cha cô tới đây, xem ông ta dám đụng vào chúng tôi không?"
"Mày tưởng mày là ai? ... A, là mày?" Đào Thiên Hạc nhận ra rồi, thằng bán thịt lừa từng va chạm xe, không ngờ hôm nay gặp lại, một thằng bán thịt đầu đường đi cái xe nát, cô ta tất nhiên không sợ:" Ninh Giai, xéo ra đây cho tôi, ăn hại, một lũ ăn hại ... Cha, đây là ai?"
Cô gái này tức tới điên cuồng rồi, thấy ai cũng chửi, đá bừa bãi vào đám nhân viên, đến khi Đào Thành Chương vội vàng chạy xuống, nhìn hiện trường suýt nhũn chân, biết tên kia là người đánh nhau với đám Lừa Ngốc, vội vàng kéo con gái đi, tới cười nịnh với Đơn Dũng:" Hiểu lầm, hiểu lầm thôi, con gái tôi không nhận ra các vị, xin nể mặt."
"Vốn không sao." Đơn Dũng cũng buông tay, còn chỉnh lại y phục cho soái ca:" Xin lỗi anh bạn nhé, ở đây chỉ anh mới đủ phân lượng làm lá chắn, đắc tội rồi."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT