"A, những người này ghê gớm quá, thấy thành quản mà không sợ." Lôi Đại Bằng thấy khác hẳn cảnh mình đi xe thành quản của cha, bấm còi một cái là chạy tán loạn trước kia thì bất ngờ lắm."
"Thấy rồi chứ, trong đội không cách nào khác cho nên mới ném chúng ta tới đây, đây là một dải phồn hoa, có chút động tĩnh là cả thành phố đều biết." Nhị Béo nói.
"Nơi này từ khi đuổi thành quản đi liền hống hách lắm, chỉ cần có người thành quản tới là bọn họ có người lăn ra đất hô thành quản đánh người, làm chúng ta sợ, không ai dám tới." Đại Béo bổ xung.
Đúng là cái hố lớn mà, Lôi Đại Bằng vừa không phục lại chẳng biết làm sao, nhìn đám người bán rong, nhỏ thì có mười mấy tuổi non nớt, lớn thì có ông già da nhăn nheo. Đều là người kiếm sống, ai dễ dàng đâu, vốn nghĩ gọi mười mấy anh em tới, trước kia không mặc đồng phục còn dám làm bừa, giờ mặc đồng phục vào còn sợ ai? Cùng lắm bị khai trừ thôi, dù sao cũng chẳng muốn đi làm. Nhưng đến khi gặp chuyện thực sự lại thấy khó xử.
Hắn khó xử một cái, hai tên kia liền khích bác. Đại Béo xúi bẩy: "Lôi Đại Bằng, chính là mấy cái nhà đó đó, cậu đuổi họ đi đi, đừng nói là bọn tôi, cả đội sẽ nhận cậu là anh ... Tiền đề là sau đó cậu không bị đuổi đi."
"Đúng, nếu cậu không bị đuổi đi, tôi là người đầu tiên nhận cậu làm anh. Chính là nhà kia kìa, hai vợ chồng già ấy, lão già đã qua khảo nghiệm rồi, lần nào tới là ông ta cũng lắn ra đất hô thành quản đánh người, bây giờ trong đội ai cũng sợ bị ông ta tống tiền." Nhị Béo chỉ tay về phía đôi vợ chồng già.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play