Không có câu trả lời từ Đơn Dũng, Tư Mộ Hiền hạ thấp giọng xuống, nói thẳng hơn :" Bí thư thực sự có tình cảm với anh, hai người lăn vào đống rơm rồi, giờ Tả đại tiểu thư tới, anh lại đá bí thư sang bên à?"
Lời này có ý trách mắng, Đơn Dũng dừng lại, còn tưởng lão đại thẹn quá hóa giận, không ngờ Đản ca khoác vai Hiền đệ vừa đi vừa nói:" Cậu mới nghĩ quá đấy, với anh mà nói, hai cô gái ấy, một là hoa trong gương, một là trăng đáy nước. Anh mày đều không với tới. "
"Không thể nào, sao anh còn si mê như thế, đừng nghĩ em không nhìn ra." Tư Mộ Hiền nghi ngờ.
" Cô gái khiến anh si mê nhiều lắm, nhiều hơn cả món ăn, nữ nhân giống như món ngon khác nhau vậy , cho nên mới có bệnh háo sắc của nam nhân. Cậu không phát hiện ra à, Tả Hi Dĩnh và Vương Hoa Đình là hai loại hình nữ nhân khác nhau, một mạnh mẽ, một ôn nhu; một ôn hòa, một đanh đá; một nhu tình như nước, một nhiệt tình như lửa. Giống đặt canh tử sâm địa hoa và canh bảo trấp quái kim tiền đặt cạnh nhau, đều cám dỗ, không phân cao thấp." Đơn Dũng say sưa bình phẩm.
Tư Mộ Hiền cười khằng khặc:" Thôi anh đừng khoe khoang lý luận ăn uống của anh, chí hướng của Lôi ca vốn đơn giản, ăn khắp thiên hạ, từ khi bị anh hun đúc, thêm một thứ, gọi là ngủ khắp toàn cầu."
Đơn Dũng cười lớn, hôm nay ít ra Lôi Đại Bằng không bêu xấu, biểu hiện không tệ. Hai người chia sẻ nhau đánh giá về món ăn hôm nay, đương nhiên ngon nhất là canh tử sâm địa hoa rồi. Đơn Dũng cảm khái:" Mỹ vị khó được nếm, giai nhân không dễ gặp."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT