Chưa hết Lôi Đại Bằng như chuyên gia bình phẩm:" Món ăn này chơi kỹ thuật dao tỉa hoa cùng bày vẽ cầu kỳ thôi, trông màu mè, ăn chẳng đủ khẩu vị."
Tả Hi Dung mỉm cười, đúng là nói nhiều ắt có sơ hở, anh chàng này công lực chưa đủ, chắc chắn chưa ăn, nhìn cha mình cười, nụ cười có thâm ý.
Tả Nam Hạ chẳng để ý, cười nói:" Đại Bằng, không phải ai cũng có khẩu vị tốt như cậu đâu ... Theo truyền món này dựa vào nơi Tây thái hậu hồi nhỏ thường chơi, món ăn thường dùng làm ra, nguyên vật liệu đều ở đương địa Lộ Châu, cho nên trừ Lộ Châu không đâu có, lần này khách sạn Khải Lai Duyệt bỏ công lắm đấy ... Chúng ta phải cám ơn Hi Dung."
Tả Hi Dĩnh cũng cám ơn chị mình, Tả Nam Hạ lại hỏi Lôi Đại Bằng đã ăn thử:" Đại Bằng, cậu kể ra được các món ăn trong này không?"
"Không thể kể hết được, thứ này ít thấy lắm ... Đây là cúc hoa ngưu bách diệp, đây là kê tâm mẫu đơn hoa, đây là chi ma phan yêu hoa, đây là hoàng hoa phan lương bì ... Đây là cái gì vậy Đản ca?" Lôi Đại Bằng chỉ món ăn ba màu xanh hồng lục.
Đơn Dũng tiếp lời:" Xuân diệp hồng sâm ti, còn món kia là liễu như phan hòe hoa, mỗi món đều có hoa, dù là loại nguyên liệu không có hoa cũng có thể dùng kỹ thuật khắc hoa bù đắp."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT