"Lão đại, anh chắc là đánh rơi ở đây chứ?" Tư Mộ Hiền hồ nghi đi qua đi lại quanh đống rơm.
"Làm sao nhớ nhầm được, chỗ này bé xíu." Đơn Dũng bực bội đáp, đang ở trong đống rơm tìm hiếm.
Lúc này là rạng sáng, cứ có một con gà gáy là lại có một đàn chó sủa oang oẳng phụ họa, chim hót líu lo, mặt trời vừa thức dậy, không khí trong mát dễ chịu. Mới sáng ngày ra Tư Mộ Hiền bị lão đại kéo ra đây, mất di động rồi, lão đại xưa nay tính cách tỉ mỉ, làm sao lại mất di động thì không giải thích.
Đống rơm rất lớn, cao hơn cả ngôi nhà, nằm cách sân phơi cách sông không xa, đừng nói là một cái di động, chôn cả người vào cũng chằng thấy. Đơn Dũng tìm đi tìm lại, quả táo hôm qua ăn dở còn ở chỗ này, bên cạnh là cái hang mà hai người chui vào, giây phút kích thích tựa lửa cháy còn in trong tâm trí, chí có cái di động là không thấy đâu.
Tư Mộ Hiền bắt đầu hoài nghi :" Lão đại, anh đánh rơi hay là đem giấu vậy, có cận chui vào sâu như thế để tìm không? Anh có chắc là ở đây không?"
"Lải nhải lắm thế? Hỏi mấy lần rồi? Giọng gắt gỏng của Đơn Dũng trong đống rơm truyền ra.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT