Lôi Đại Bằng hỏi Lưu Thúy Vân đang giặt quần áo:" Thúy Hoa, chồng cô đang đọc cái gì thế?"
"Ly Tao, chúng ta đều học rồi cơ mà."
"Tôi nghe như đang động cỡn ấy, cậu ta còn hăng hơn cả cái ngày cô kết hôn."
Lưu Thúy Vân bị tức tới không nói lên lời, chẳng buồn tiếp lời, giờ nhận ra, để Lôi ca tới nơi này là một sai lầm cực lớn. Cái mặt của hắn, bất kể là không khí hoan lạc hay bi thương thì đều bị phá hỏng. Vậy mà hắn cứ đúng giờ là tới, nói là năm mới ở nhà chán lắm. Ném lõi táo đi, chưa thấy Đơn Dũng tới, Lôi Đại Bằng lẩm bẩm chửi gì đó, đẩy cửa phòng ngủ, thấy Tư Mộ Hiền nắm tay giáo sư Tống khóc ròng, hắn đùng đùng nổi giận, mắng:" Khóc khóc khóc, khóc cái buồi, người còn chưa chết."
Đột nhiên từ mảnh đất lành tư tưởng bị kéo về hiện thực xấu xa, Tư Mộ Hiền tức giận vô cùng, ném sách tới, kèm theo một chữ :" Xéo!"
"Á à, chửi anh mày hả, kiếm kích thích phải không?" Lôi Đại Bằng nổi nóng, hắn sợ không ai gây sự ấy chứ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT