Tả Hi Dĩnh không nhận ra lo lắng của cha mình, tùy ý nói:" Không sao đâu cha, đây đâu phải là việc ôm rơm dặm bụng, ngược lại con thấy so với chuyện cha đi giảng bài, nghiên cứu thảo luận rồi khai mạc gì đó, chuyện này còn có ý nghĩa hơn. Có chuyện gì quan trọng bằng lúc ra đi có nhiều người bạn như vậy? Cha biết chú Tống còn trước biết con mà."
"Ha ha, con gái lớn rồi, có điều cái lão già đó được lợi, cha tiễn ông ấy, sau này cha trăm tuổi, không có tri âm như thế tiễn đưa cha." Tả Nam Hạ như trẻ con trách một câu.
Tả Hi Dĩnh dậm chân:" Cha, sao cha lại nói thế?"
"Đúng, đúng, không nói chuyện không lành nữa ... Đi nào, đi ăn sáng với cha." Tả Nam Hạ uống ngụm nước rồi rủ con gái. Tả Hi Dĩnh mặc lên người chiếc áo tuyết thật dày. Khi ra ngoài Tả Nam Hạ như đoán ra được con gái vì sao mất ngủ, khẽ giọng hỏi:" Hi Dĩnh, hôm qua con có gặp được Đơn Dũng không?"
"Không gặp được ạ." Tả Hi Dĩnh lắc đầu nói dối.
"Ài, cái thằng tiểu tử thối đó thật biết làm việc, cha nhờ cậu ta giúp, thế mà cậu ta tìm một đồng người tới giúp, còn bản thân thì chuồn mất." Tả Nam Hạ có chút không vui:" Có điều may mà có cậu ta, chứ cái thời điểm này tìm được người giúp khó lắm. Ban tang lễ Học viên Lộ Châu do khoa Trung Văn họ dẫn đầu, cha nghĩ, ở thêm một thời gian nữa, lo hậu sự cho Lão Tống, để ông ấy đi thật vẻ vang."
Tả Hi Dĩnh dạ một tiếng, không dị nghị gì ở chuyện này.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT