Gần 9 giờ, cha con Liêm gia từ trên xe xuống nhìn hiện trường, hai bên cổng là hai hàng bảo an mười người, chắp tay sau lưng, ai nấy hung mãnh, mặt lạnh tanh. Tựa hồ tìm về được cái cảm giác từng làm cục trưởng cục chống tham nhũng, Liêm Kiến Quốc rất đắc chí, an lòng không ít. Có điều giống như lên cơn thần kinh nhìn bốn phía, xem có người mai phục không. Ông ta chửi thầm trong lòng, những ngày qua xảy ra đủ thứ chuyện làm ông ta mắc bệnh thần kinh rồi, luôn sợ có người tới kiếm chuyện.
"Cha, bên này." Liêm Tiệp ân cần mời cha mình, Lão Liêm ra hiệu bảo đợi, hắn nói nhỏ:" Lâm thời điều tới 50 bảo an, đều là tinh anh của Cty Vệ An Lộ Châu, giám đốc của họ đảm bảo, ai dám gây chuyện ở nơi hắn phụ trách, hắn chịu hoàn toàn trách nhiệm. Hắn có bối cảnh công an."
"Ừ, cũng được, có điều vẫn phải cẩn thận một chút, đó là cái thằng gan chùm trời, bây giờ tới cả Hậu Vọng Kinh và Yến Trọng Quang đều chưa rõ tung tích, nói không chừng là xảy ra chuyện bất trắc thật rồi. Đây là chốn thị phi, không nên ở lâu, tối qua mẹ con gọi điện nói, sở trưởng Điền vì chuyện của Điền Hồng Khôi mà giờ cưỡi hổ khó xuống. Người nhắm vào ghế ông ta không ít, xảy ra chuyện này, tỉnh vì tránh ảnh hưởng mà điều ông ta khỏi chức vụ ..." Lão Liêm thở dài, thời buổi này không dễ sống, bạo lực trên mạng có khi còn khiếp hơn cả điêu dân. Một cái đồng hồ đeo tay hạng sang, một cái thắt lưng giá trên trời bị truyền lên mạng cũng có thể khiến quan lớn lúng túng chân tay, huống hồ là sự kiện nổ súng giết người đang đồn ầm ĩ khắp nơi, giờ Lão Điền ở trên mạng bị người ta chửi mắng không bằng chó lợn, thử hỏi sau này làm việc thế nào, người khác đứng cùng e cũng bị nước bọt người ta văng phải.
Chuyện này vì Liêm Tiệp mà ra, cho nên hắn không dám ho he gì, xưa nay cha hắn rất chiều hắn ít trách cứ, lần này cũng vậy, chỉ thở dài thôi. Hắn vội chuyển đề tài:" Cha, không có vấn dề gì về sau chứ? Đối phương tuy lấy danh nghĩa thương mại Tứ Hải, nhưng mà không thiếu sự tham dự của Tần Quân Hổ và Lý Bằng Vũ, đó đều là oan gia cũ của chúng ta."
"Ha ha ha, bọn chúng có gan nhằm vào cha cũng không có gan nhắm vào chủ tịch Lương, huống hồ kho lạnh đã trả lại cho Tần Quân Hổ, ngay tiền thịt đông được đào Thành Chương và Tiền Trung Bình trả về một phần, ông ta làm gì có cớ gây hấn. Với lại thân phận của ông ta bây giờ mẫn cảm, người bị kiềm chế khắp nơi là ông ta.  Nếu gây chuyện với chúng ta, ông ta cũng chẳng có kết quả gì tốt. " Liêm Kiến Quốc tự tin nói, quyền lực và cân bằng cùng kiềm chế được ông ta đem từ quan trường ra thương trường, xem ra hiệu quả không tệ.
Người đầu tiên đã tới, chính là Tôn Tồn Trí, đây là kẻ chỉ biết ba phải vâng dạ, Liêm gia không làm khó, cười ha hả đi vào. Tiếp đó là tới Tiền Trung Bình, khom lưng cúi đầu với Liêm gia, đối với tên gian thương này, cha con Liêm gia chẳng buồn để ý. Nhóm thứ hai là Đào Thành Chương và Cát Thu Sơn, hai người này xuống xe như chó nhà tang, còn có Đào Thiên Hạc đỡ cha mình. Làm bộ làm tịch, cha con Liêm gia khịt mũi coi thường. Đợi họ tới, Liêm Kiến Quốc cười như chưa từng có chuyện gì xảy ra:" Tới rồi à, ở tầng 4, Lão Đào à, chúng ta quen biết nhiều năm, giải tán rồi cũng đừng bất mãn nhé."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play