Thời gian chờ đợi với Phàn Ngũ Nghĩa cũng rất dài, làm hỏng chuyện, lại còn bị người ta báo án, nếu đúng là bị ghi hình càng phiền. Tuy nói là nhiều lần thoát nạn, nhưng nhờ thế mà ông ta biết được mất, bằng vào đám thủ hạ của mình, muốn rửa cũng không sạch, hai bên đều biết chuyện của nhau, xảy ra chuyện không ai có lợi hết. Vì thế sau khi cân nhắc hồi lâu, ông ta đem tin tức báo cho Liêm Tiệp, dù mất thể diện còn hơn mất người.
Đúng 10 giờ, Liêm Tiệp đang ung dung cùng Bạch Hoành Quân tán gẫu ở quán cà phê, nhận được điện thoại của Phàn Ngũ Nghĩa:" Đối phương báo án rồi, có cảnh sát tới hiện trường điều tra, bảo người nổ súng đi đi."
Vừa nghe một cái Liêm Tiệp có kích động muốn đá ai đó một phát, song hắn biết chuyện không lành, chẳng dám chậm trễ, lập tức thông báo ba người kia đi ngay. Không ngờ ba tên đó một tắt máy, hai không nghe điện, thế là vội vội vàng vàng chạy tới khách sạn Đông Minh.
Đúng 10 giờ, đồng đảng của Đơn Dũng là Ma Tam Dương đạp xe địa hình từ bãi đỗ xe khách sạn Đông Minh đi ra, tới bên đường gọi điện:" Đản ca, vẫn ở đó, không di chuyển ... Vâng, em biết, em lang thang ở đây thôi."
Cúp điện thoại rồi hắn lấy làm lạ, Đơn Dũng cứ như có tài tiên tri, xe nào đỗ ở đâu cũng biết, còn bảo hắn theo dõi. Nghe nói Đản ca phất lên, hắn sắp tốt nghiệp mà chuyện phân phối chưa thấy hi vọng gì, hi vọng anh em ngày xưa giúp một tay, nên người ta nhờ vả, chả lẽ nói không?
Cũng cùng lúc ấy, Chân Thối Triệu Hướng Dương và Bao Thiết Cương đang vác tấm biển chỉ huy giao thông đặt bên đường, thấy không có ai, hai người bê biển ra, trên đó viết:" Đường phía trước phong tỏa!" Sau đó chuồn ngay về bên đường, che miệng cười trộm, trạm thu phí cách đó mấy km hôm nay tổn thất lớn rồi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play