Đưa hai bát cháo nấu táo đỏ nóng hổi, Đơn Dũng cười cười cám ơn, Sử Bảo Anh định nói gì đó, nhưng ngại cha ở đây nên đi xuống lầu. Bộ dạng ấp a áp úng đó bị Sử Bảo Toàn thấy hết, ông nhìn Đơn Dũng đang sì sụp húp cháo, nói:" Thằng nhãi này muốn dung mạo chẳng có dung mạo, muốn gia tài chẳng có gia tài, sao con bé ngốc nhà tôi lại vừa mắt cậu thế nhỉ?"
Đơn Dũng đang húp cháo phun phì ra, trừng mắt nhìn ông già, tiếp tục húp cháo, kiên giữ im lăng, cái trò đùa này nói không chỉ một lần, Đơn Dũng không đáp lại, từ chối sợ tổn thương người ta, nhận lời thì y thà bị bắn phát nữa.
Thái độ của Đơn Dũng làm Sử Bảo Toàn bỏ tâm tư đùa cợt, quay lại chuyện chính:" Cửa hiệu gia vị xảy ra chuyện rồi, Văn Vũ bị đồn công an bắt đi, nói là tra chuyện đầu độc trong hoa tiêu. Chuyện thất đức đó không phải chúng tôi làm, Đơn Dũng, có phải là cậu làm không?"
"Hư trương thanh thế thôi, nếu là có vụ đầu độc thực phẩm thì sớm xôn xào thành phố rồi, bác nghe thấy chuyện nào như thế không?" Đơn Dũng bĩu môi.
" À, không có, nhưng mà Lư Nhục Hương đúng là hỏng mấy nồi thịt là thật." Sử Bảo Toàn kỳ thực tò mò nhất là làm sao làm được chuyện này cơ, hạ thấp giọng xuống hỏi:" Cậu nói cho tôi biết đi! Rõ ràng hoa tiêu đều qua tay chúng tôi, sao tới Lư Nhục Hương mà lại thành có vấn đề rồi? Tôi nghĩ không ra vấn đề ở đâu."
"Chuyện nghĩ không ra nhiều lắm, cháu bị bắn một phát mà cũng không tìm tược chỗ để kêu đấy thôi, còn phải trốn ở đây dưỡng thương ... Có điều bác này, ngày tháng tốt đẹp của bác hết rồi."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play