"Hiền đệ, nhớ cậu chết mất, nhớ anh không?"
Một tiếng rống lớn, Lôi Đại Bằng từ rất xa đã giang rộng hai tay chạy tới ôm lấy, Tư Mộ Hiền vừa mới từ nhà văn hóa đi ra giật bắn mình, song Hiền đệ rất có kinh nghiệm với trò này của Lôi Đại Bằng, vội lùi ra sau, cúi người. Lôi Đại Bằng ôm hụt, chớp mắt Hiền đệ đã chạy ra sau lưng hắn, khi hắn xoay người muốn ôm thì Tư Mộ Hiền đẩy hắn ra giữ khoảng các an toàn, khẩn trương nói:" Nhị ca, có gì nói nấy, đừng giả vờ chúng ta có thâm tình như vậy."
"Ha ha ha, chuyện thì có, tình cảm càng có, mai theo tôi cùng đi thi nhé?" Lôi Đại Bằng quả nhiên là có chuyện.
"Giống như lần trước cậu nói, cục thống kê tuyển sinh ấy à?" Tư Mộ Hiền lần trước đã từ chối rồi, từ chối rất rõ ràng và dứt khoát, vậy mà Lôi Đại Bằng vẫn bám lấy, lần này vẫn từ chối:" Không kịp nữa rồi, đến cả bảo danh còn không nổi."
"Ha ha, tôi báo danh thay cậu rồi." Lôi Đại Bằng đắc ý nói.
Tư Mộ Hiền kinh ngạc, Lôi Đại Bằng tiết lộ, cha tôi có quan hệ, tôi biết số CMT của cậu liền báo lên, còn giữ ảnh của cậu, làm hết giấy tờ cho cậu rồi đấy, đi hay không thì cậu xem mà làm.
Nói rồi đưa giấy dự thi ra, Tư Mộ Hiền xem mà thấy bụng đầy chướng khí, không phải là giúp hắn đưa hắn đi thi công vụ viên, mà là để hắn tới trường thi giúp đỡ. Giống như thời đại học, ra hiệu một cái là Lôi ca biết ngay đáp án là A hay B. Nhưng tâm thái khi đó và tâm thái bây giờ khác hẳn nhau rồi, Tư Mộ Hiền nhìn giấy dự thi mà nổi lên sự căm ghét. Có lẽ không phải ghét bản thân Lôi ca, mà ghét bản thân cuộc thi vô nghĩa này, nói không chừng hạn ngạch được quyết định nội bộ rồi, hắn ghét những trò giả dối như thế.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT