Tương Trang, khi Tiền Trung Bình lái xe tới cơ sở chăn nuôi cách thành phố gần 30 km này thì trố mắt, vừa vặn chậm một bước, hai chiếc xe hàng cỡ lớn chở đầy lừa kêu ầm ĩ đang rời trại chăn nuôi. Là người lăn lộn trọng nghề, đầu óc Tiền Trung Bình có chậm chạp tới mấy cũng biết có người đang cố ý tích trữ hàng, đẩy giá thị trường.
Chuyện này ông ta cũng làm rồi, chẳng có gì lạ, xem ai có tiền, ra tay nhanh, nhắm đúng cơ hội thôi.
Chú ý xem là xe ở đâu tới, nhưng mà cả người lẫn xe đều lạ hoắc, hình như là xe của huyện ngoại thành, Tiền Trung Bình liền hoảng. Cái mùa xuân hạ giao thời này, lừa không có lượng lớn như sau mùa thu, vì trải qua mùa đông, cỏ khô hết, nhà nào chẳng giảm quy mô chăn nuôi, thịt đông cũng bị dịp Tết làm tiêu hao sạch rồi. Nếu có kẻ cố ý tích trữ hàng, đừng nói Lư Nhục Hương, đến Vị Nguyên cũng không có thịt mà sản xuất, dù sao đại bộ phận nguồn hàng tới từ đương địa.
Ông ta gần như chạy vào trong trại, tìm đại hộ họ Tương ở trại chăn nuôi Tương Trang, ông chủ Tiền chạy thẳng vào phòng kế toán, quả nhiên người ở đây, đang đóng cửa đếm tiền là cái chắc rồi. Khi cửa mở ra, Lão Tương đen xì xì còn chấm ngón tay đếm tiền, cười khà khà:" Lão Tiền, năm nay tới lượt ông phải nịnh bợ tôi rồi, ha ha ha, có nịnh tôi thì tôi cũng không có lừa cho ông đâu."
Sướng tới cười lệch cả miệng, mọi năm mùa này xuất chuồng toàn do đại hộ trong thành phố xuống chọn lừa, còn kén cá chọn canh, bới móc chê bai, thanh toán tiền lề mề. Năm nay vị trí đôi bên đảo ngược, ông chủ Tiền không nhiều lời, kéo ông chủ Tương ra ngoài, mặt âm trầm:" Lão Tương, tôi chẳng hỏi ông mua lừa nữa, ông cũng chẳng còn, vậy có thể cho tôi biết, ai mua không?"
"Cái này không thể nói, cơ mật thương nghiệp." Lão Tương cười nhe cái răng vàng khè do hút thuốc ra.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play