Tiểu khu cao cấp, trời chiều yên tĩnh, gió nhẹ thoang thoảng đưa hương trà, một già một trẻ ngồi đối diện nhau.
"Mấy trò may quỷ nho nhỏ thôi ạ, nói ra làm bẩn hoàn cảnh thanh tính này, không nói cũng được ạ." Đơn Dũng tuy rất tự hào về sắp xếp của mình, nhưng bảo nói ra thì lại hơi khó mở lời.
"Cứ nói đi, dù sao tôi cũng rảnh, coi như tiêu khiển cho ông già này." Tả Nam Hạ tò mò vươn cổ ra đợi nghe chuyện.
"Cũng chẳng có gì, khi cháu còn đi học có đăng ký một cái thương hiệu Hưởng Mã Trại, ý định sau này sẽ biến nó thành thương hiệu vang danh thiên hạ. Có điều sau đó cháu nhận ra mình sai rồi, khi nó vô danh thì người ta coi như rác, khi nó có giá, cháu liền thành kẻ mang ngọc có tội. Vừa có chút hiệu quả thì bị người ta nhắm vào, chẳng những đám làm nhái ùa vào, khắp nơi treo biển Hưởng Mã Trại kinh doanh, càng có kẻ mưu đồ đoạt thương hiệu trong tay cháu. Kỳ thực cháu biết mình không giữ được, cho nên tìm người thích hợp bán đi, rồi vị công tử nhà cục trưởng đó ép cháu giao ra, cháu thấy bàn cho hắn cũng không tệ, chuyện cháu không làm được, hắn thừa sức làm. Sau cháu bán cho hắn, hắn lấy đó uy hiếp các thương hiệu bồi thường, thủ đoạn vô sỉ, hết đập phá lại ẩu đả, còn gài thuốc nổ ... Ứng với câu nói cũ, trời muốn kẻ nào diệt vong ắt khiến hắn điên cuồng trước." Đơn Dũng kể qua loa, nghe chẳng hề kinh tâm động phách.
Tả Nam Hạ nghe mà mô hồ, ông nghiên cứu triết học chứ không phải kinh tế, huống hồ Đơn Dũng còn kể cắt xén, nên không nhìn ra nhân quả của nó. Ông tạm thời bỏ câu chuyện truyền kỳ này qua một bên, hỏi thẳng:" Vậy cậu có làm chuyện gì không thích hợp, hoặc là cảm thấy lương tâm bất an không?"
"Sao bác lại hỏi thế ạ?" Đơn Dung lại rót thêm trà cho hai người
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT