Giờ trừ ngủ ra thì còn làm gì được nữa, Đơn Dũng lăn qua lăn lại trên giường, tự trách bản thân rất lâu, nghĩ tới lần này đến Hạ Môn, sư tỷ không xa không gần, không nóng không lạnh thành khúc mắc trong lòng y. Tâm tình này phối hợp với bóng hoa lay động ngoài cửa, những tòa nhà cao tầng nhấp nháy đèn, so với Hưởng Mã Trại tùng bách xanh um, chó sủa gà kêu hoàn toàn khác nhau.
Có lẽ mình không nên xuất hiện phá vỡ cuộc sống yên tĩnh của bác Tả và sư tỷ? Đơn Dũng chẳng mong đợi gì ở tương lai, chỉ tìm kiếm một sự bình yên trong lòng, vừa rồi làm chuyện lớn như vậy, không khỏi bất an, mỗi lần nhớ tới giáo sư Tả nói chuyện thấu tâm can, khí chất điềm tĩnh xuất trần của sư tỷ, khiến y thấy lòng tĩnh lặng.
Nhưng biệt thự cổ đắt tiền, bầu không khí học thức này, làm y không hòa nhập được.
"Mẹ nó, mình chả ra cái buồi gì, đóng giả cái gì chứ, muốn ra sao thì ra, ngủ!"
Nghĩ đi nghỉ lại vô ịch, Đơn Dũng chụp gối lên mặt, quả nhiên lòng thư thái thì mắt díp lại, ngủ luôn rồi.
Cuộc sống nơi này luôn yên tĩnh như thế, sáng sớm Đơn Dũng dậy chạy bộ men theo khu biệt thự, khi quay về thì giáo sư Tả đã dạy, đang làm động tác khởi động chậm rì rì. Sau đó là bữa sáng, sư tỷ có vẻ không phải loại hình ưa hoạt động, chỉ ra ban công làm động tác thể dục, tiếp theo là ăn sáng. Rau xan biến thành đậu hũ, trứng ốp thành chân giò muối, nhà này ăn không nhiều, bữa cơm nói cũng ít, khi Tả Hi Dĩnh lên tiếng cũng là lúc cô đi học.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT