Có vẻ khẩu vị của Trần Thọ Dân hôm nay tốt lắm, làm sao không tốt cho được, vừa mới tung ra một chiêu thăm dò, Lão Tiền đã vội vàng mời cơm thế này đủ biết ngay vấn đề không phải nhỏ, cầm đũa ăn trước, liên tục mời Tiền Trung Bình nếm thử món ăn nơi này, chẳng hề nhắc tới chuyện kia, đợi Lão Tiền mở lời trước.
"Cục trưởng Trần, anh nói tôi phải làm sao? Cửa hiệu không mở được nữa, còn phải bồi thường, lại trang trí, rồi thêm vụ án này, không cho chúng tôi đường sống nữa à?" Tiền Trung Bình ăn mà không thấy có vị gì, chuyện mấy ngày qua đúng là nhà dột còn gặm mưa rào, bất cẩn một chút thôi chỉ sợ mấy chục năm tích lũy thành bong bóng hết.
Trần Thọ Dân thở ra một hơi, lấy đũa chỉ Tiền Trung Bình, lên giọng dậy đời:" Có câu, không làm chuyện trái lương tâm, đêm không sợ gõ cửa. Tôi nói này, các anh tệ quá, đang yên lành lại kẽo ngã Tần Lão Hổ, chiếm đoạt số thịt của người ta, chuyện này bất nghĩa quá."
"Không đúng, làm gì có chuyện đó, anh nghe linh tinh ở đâu vậy?" Tiền Trung Bình không dám qua loa ở chuyện này, không thể cứ thế mà nhận được, nếu không rất bị động.
Trần Thọ Dân đối phó với nghi phạm bao năm rồi, cái trò của Lão Tiền có khác gì trẻ con với ông ta:" Lão Tiền, anh đừng coi người ta là kẻ ngốc, chỉ có anh thông minh. Nếu anh nghĩ cảnh sát là bọn ngốc thì anh thông minh quá rồi đấy."
"Anh, anh nói thế là sao, tôi nào dám?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT