Đi chưa được bao xa thì Đơn Dũng quay lại, cái thói xấu của cha mẹ y, hay có thể nói là đại đa số của cha mẹ Trung Quốc bị báo chí chỉ trích rất nhiều. Huống hồ nhà hàng lỗ lớn, lỗ sợ luôn rồi, thế nên một xu cũng không dám tiêu.
Trong bếp Đơn Trường Khánh tặc lưỡi:" Con trai mua Long Tỉnh cho anh này, phải thử mới được."
"Khoe cái gì chứ ... Mà phải nói con trai có nhãn quang thật, Trường Khánh, anh xem, đẹp hơn cả áo diễn kịch nữa." Đằng Hồng Ngọc xoay người:" Xem phía sau có vừa không."
Đơn Dũng len lẽn thò đầu lên, mẹ tạo dáng trước mặt cha, cha thì đang xách ấm pha trà không để ý, y cười phun nước bọt: " Vừa, sao lại không vừa, có điều xinh đẹp thế này chẳng phù hợp với cha tẹo nào, trẻ quá."
"Á, thằng nhóc thối." Đằng Hồng Ngọc quay đầu lại, mặt đỏ bừng.
Đơn Dũng cười lớn bỏ chạy trước khi bị vật thể lạ truy sát, nghỉ một lúc điều chỉnh tâm tình, lòng nhẹ nhõm hơn không ít. Không bao lâu thì khách đi, mẹ đi lên hỏi đã ăn cơm chưa, hỏi chuyện kinh doanh của quán thịt, hỏi Lôi Đại Bằng sao lâu rồi không tới, lải nhải cả đống chuyện. Đơn Dũng trả lời nhát gừng, có điều phát hiện ra, nói nhiều thì đầu óc suy nghĩ ít đi. Tới khi tiễn mẹ thói quen ngủ sớm xuống lầu, Đơn Dũng cuối cùng cũng bấm số điện thoại nhiều ngày không dám gọi, khi bên kia bắt máy, xem thời gian chưa 0 giờ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play