Phương Thành Châu cứ phớt lờ ánh mắt cầu cứu của Quý Tu Thành, Quý Tu Thành thật sự không còn cách nào khác, đành lén nhìn Nguyên Lương vài lần.
Mỗi lần lén đưa ra tín hiệu cầu cứu bằng ánh nhìn đều bắt gặp ánh mắt của Nguyên Lương, khiến Quý Tu Thành càng thêm cảm thấy tội lỗi.
Nguyên Lương cầm cốc rượu, chân gác lên nhau, khí chất mạnh mẽ đến đáng sợ, nhìn Quý Tu Thành thì như thể anh là một tội nhân đang chờ sự phán xét của nữ vương.
Quý Tu Thành dùng tay trái khẽ nắm lấy một nắm đấm, đặt lên mặt, nhẹ giọng nói: “Meow…”
“Phụt!” Phương Thành Châu phun rượu ra, rồi bị sặc, ho không ngừng.
Quý Tu Thành liếc nhìn Phương Thành Châu với ánh mắt khinh bỉ.
Phương Thành Châu ho đến mức như sắp văng cả phổi ra ngoài, cậu ta biết Quý Tu Thành không biết xấu hổ, nhưng không ngờ lại không biết xấu hổ đến mức này.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play